Ngày 2, Tháng 11, Năm 2020
Cơn gió lạnh, mùa Đông vừa chợt đến
Khơi dậy, ôi, ký ức thời xa xưa
Mùa Đông ấy, ân tình ta chợt tắt
Cơn bội lòng, chẳng tiếc, chẳng thương ta
Cuộc đời ta, tựa áng mây bay, nhỉ?
Khoảnh khắc đời, chợt đến rồi chợt đi
Đi về đâu, ta tìm kiếm nơi nào?
Nỗi u buồn, ta nhớ mối ân tình!
Mùa Đông ấy, Chúa Cha Ngài nhớ lại
Nhớ loài người, còn tang tóc, bôn ba
Lòng quặn thắt, Ngài sai phái Con Một
Ôi Tình Ngài, thật, biển rộng sông dài
Một mùa Đông, lạnh lẽo Bết-Lê-hem
Chúa Giê-xu, Ngài giáng thế lâm phàm
Hạ sanh nơi, máng cỏ, chốn đê hèn
Vua Vinh Hiển, Ngài chết thế cho ta
Năng Quyền Ngài, vô biên và bất tận
Vượt thời gian, khỏi không gian, khoảng cách
Không điều gì, thật quá khó cho Ngài
Vững lòng tin, ta tiến bước, xông lên
Mùa Đông kia, không còn là khắc nghiệt
Gió lạnh kìa, chẳng xuyên thấu tim ta
Chớ chạnh lòng, đừng than khóc bạn nhé
Năm ban ơn, ôi, ơn Chúa gia tăng
Mở rộng lòng, rộng mở lòng cho ra
Đừng khắc khe, chẳng vạch lá tìm sâu
Mùa ân điển, cửa trời đang rộng mở
Giải phóng lòng, bày tỏ Chúa Tình Yêu
Một mùa Đông, ấm áp, ta chào đón
Một vòng tay, rộng mở đầy, Tin, Yêu
Trở về nguồn, với Dòng Sông Vĩnh Cữu
Kìa cửa trời, đang chào đón chúng ta!
Lửa Thiêng Việt Nam – 2-11-2020
http://www.luathiengvn.com
Trả lời